Wednesday, September 7, 2011

THƠ: HẸN HÒ....

                         HẸN    .
Hãy đợi em chiều nay ,
Nơi góc hè phố cũ ,
Cho dù nắng tàn phai ,
Vẫn còn em để nhớ .
         Nếu mà em đến trễ ,
         Xin hãy hiểu cho em ,
         Những gì em không thể,
         Biết đâu tình đẹp thêm ?
Hình như trong hờn ghen ,
Có cả niềm hạnh phúc ?
Xin anh đừng trách em ,
Khi lòng còn rạo rực .
               Hình như trong tình yêu ,
               Đợi chờ và lỗi hẹn ,
               Có một người tự kiêu ,
               Để một người lận đận .
Anh đã mỏi mắt nhìn ,
Thời gian trôi lâu quá !
Thôi xin anh đừng buồn ,
Đợi em thêm chút nữa .
               Hãy trách con đường dài ,
               Nhiều đèn xanh, đèn đỏ ,
               Hãy trách trời lắm gió ,
                Làm em lạc mấy lần .
Người ta sẽ cô đơn ,
Không có ai để đợi ,
Đường phố sẽ dỗi hờn ,
Bước chân về đêm tối .
                Chúng mình đã có nhau ,
                 Đã hẹn hò,thương mến ,
                 Đừng buồn dù đợi lâu ,
                 Hay dù em không đến .
Nếu cuộc đời thay đổi ,
Nếu mình lỡ duyên nhau ,
Thì anh ơi hãy đợi ,
Hẹn gặp anh kiếp sau .        

                  Nguyễn thị Thanh Dương
                              ***
             TÌM  QUÊN .
Cánh đồng chiều như trải rộng ra ,
Cỏ xanh hay trời xanh bao la ?
Tôi đi giữa bạt ngàn hoa cỏ ,
Và thấy tôi chìm giữa cỏ hoa .
          Tôi chạy theo vạt nắng cuối ngày ,
           Tóc tôi thèm nắng,tóc bay bay ,
           Nắng âu yếm hôn lên ngọn cỏ ,
           Nắng gọi tình về ngủ trên vai .
Những ngọn cỏ kia có biết yêu ?
Để cho vạt nắng mãi chạy theo ,
Ngắt ngọn cỏ lòng tôi ngơ ngẩn ,
Biết nói gì đây với nắng chiều ?
                 Tôi chạy theo ngọn gió cuối trời ,
                  Hay là tôi để gió cuốn trôi ?
                 Giữa đồng cỏ một mùi hoang dã ,
                 Có hết ưu phiền không gió ơi ?
Chiều nay tôi thấy một dòng sông ,
Khi gió thổi qua khắp cánh đồng ,
Những ngọn cỏ chập chùng theo gió ,
Thành sóng giữa hồn tôi mênh mông .
                 Tôi muốn quên đi chuyện phố phường ,
                 Ồn ào kiếp sống , để mà thương ,
                 Vì đôi khi thấy mình tuyệt vọng ,
                 Như cánh chim bay lạc nẻo đường .
Tôi về đây để lãng quên đời ,
Tìm bình yên như áng mây trôi ,
Mà sao những dư âm cuộc sống ,
Vẫn còn vang vọng ở quanh tôi ?
               Tôi về đây để lãng quên tình ,
               Một thuở yêu người quá mong manh ,
              Mà sao trong bốn bề im vắng ,
              Tôi chỉ thấy hoài một bóng anh ?

                Nguyễn thị Thanh Dương   





         

No comments:

Post a Comment