Sunday, September 18, 2011

Sự Thành Thật



                                    SỰ  THÀNH  THẬT.

                    Em trân trọng những con người thẳng thắn,
                    Đã nói lên những ý nghĩ của mình,
                    Sự thành thật ,không quanh co dấu diếm,
                    Đẹp như hoa tươi trong ánh bình minh.
                                Anh cũng thế,là một người thẳng thắn,
                                Khi nói với em,anh chẳng yêu em,
                                Anh dịu dàng,mà em nghe cay đắng,
                                Sự chân thành làm ta cách xa thêm.
                    Anh ơi,có những điều không nên nói,
                    Hãy lặng im như bóng tối đêm dài,
                   Khi sự thật làm người nghe bối rối,
                   Điều bẽ bàng biết chia sẻ cùng ai ?
                                  Nhưng khi lòng đã qua cơn sóng gió,
                                  Nghĩ về anh , em vơi bớt giận hờn,
                                  Sự chân thành,buồn vui đều đáng quý,
                                  Dù tình này vẫn một phía cô đơn.
                    Em vẫn trân trọng những người thẳng thắn,
                    Có cả anh.( Định mệnh tự bao giờ ),
                   Ánh mắt anh hiền,tâm hồn trong sáng,
                   Không nợ duyên,thôi em chẳng mộng mơ.
                                 Nếu có người thầm yêu em lặng lẽ,
                                 Tình yêu một chiều ấy quá mong manh,
                                 Không thương hại,không lửng lơ,em sẽ
                                 Nói những điều trung thực giống như anh.
                    Em yêu anh có cả lòng cảm phục,
                    Chuyện đời,em là cô bé dại khờ,
                    Cám ơn anh từ tấm lòng thành thật,
                    Món quà buồn mà anh đã ban cho.
                                  Vì giờ đây em có niềm kiêu hãnh,
                                 Từ nỗi đau riêng em đã trưởng thành,
                                  Nếu mai này em tìm tình yêu khác,
                                 Sẽ yêu người trung thực giống như anh.

                                                Nguyễn thị Thanh Dương      
            
                                    ***           ***           ***             ***
                                       KHAO  KHÁT.
                       Em muốn được hôn lên vầng trán anh,
                       Khi anh ngủ,
                       Một giấc ngủ sâu nồng như thơ trẻ,
                       Như biển nằm im sau những đợt thuỷ triều,
                       Thật dịu dàng và đáng yêu.
                        Em sẽ hôn say đắm,
                        Trên vầng trán anh thật nhiều.
                                            Em muốn được âu yếm vuốt lên mái tóc anh,
                                             Khi anh ngủ,
                                            Như dòng sông hiền trôi êm ả,
                                             Sông sẽ đem nước về biển,
                                             Như em đến với anh,
                                            Và chỉ đến với anh.
                         Em muốn được hôn lên môi anh,
                         Bằng rung động của trái tim tình yêu bất tử,
                         Khi anh đang say ngủ,
                         Xin anh đừng thức dậy,
                         Để tình yêu này sẽ thấm vào khoảng không gian vô tận,
                         Để đất trời đều biết,
                         Em yêu anh !
                         Dù anh,có thể không bao giờ anh biết.
                                              Em muốn được hôn lên đôi mắt anh tha thiết,
                                              Nụ hôn đẫm lệ,
                                               Một mai khi anh chết,
                                              Vì đó là nụ hôn vĩnh biệt,
                                               Chẳng bao giờ còn thấy nhau.
                                               Nhưng anh ơi !
                                               Anh không biết đâu,
                                               Có một người yêu anh âm thầm đến vậy.
                                                Vì em chỉ dám bày tỏ tình yêu,
                                                Những khi anh ngủ,
                                                Và khi anh nhắm mắt lìa đời.
                                                       
                                                          Nguyễn thị Thanh Dương          
    
  

No comments:

Post a Comment